Mr Đớp là ai ?

Có một kiểu mệt mỏi mà cà phê không cứu nổi.
Đó là khi bạn cố gắng mãi, mà mọi thứ vẫn giậm chân tại chỗ.
Đó là khi bạn chăm chỉ hơn tất cả, nhưng người khác lại thành công nhanh hơn bạn gấp 10 lần.
Và bạn bắt đầu tự hỏi: “Có gì đó sai sai… mà mình chưa nhìn ra.”

Tôi đã từng ở trong cái vòng lặp đó. Rất lâu.
Và tôi muốn kể lại cho bạn nghe.

Tôi đã từng là một kỹ sư rất giỏi – nhưng lại mệt mỏi nhiều hơn là hạnh phúc

Hành trình của tôi bắt đầu với đam mê khoa học và kỹ thuật.
Tôi học chuyên sâu ngành địa chất, ra trường đi làm, rồi tiếp tục học cao học, lấy bằng thạc sĩ, tham gia nhiều đề tài nghiên cứu cấp quốc gia, làm cùng các giáo sư đầu ngành.

Tôi không ngừng học hỏi.
Không ngừng phấn đấu chuyên môn.
Và không ngừng nghĩ rằng: "Càng giỏi thì càng thành công."

Rồi tôi mở doanh nghiệp riêng. Làm chủ.
Có công trình. Có nhân sự. Có tiếng vang trong nghề.
Tưởng đâu mình đã “lên được bậc thang tiếp theo”.

Nhưng rồi…

Tôi rơi vào một vòng lặp mà chính mình cũng không nhận ra

Ban ngày tôi bận rộn với công việc kỹ thuật, công trình.
Ban đêm tiếp khách, nhậu nhẹt – vì nghĩ “quan hệ là thứ bắt buộc để tồn tại”.
Tiền bị nợ. Dòng tiền căng.
Áp lực gia đình, nhân sự, công trình chồng chéo.

Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi đều cảm thấy như thể mình vừa sống sót sau một cuộc chiến.
Và tối đến, lại tiếp tục một “cuộc chiến khác” – trên bàn tiệc.

Tôi kiệt quệ.
Không còn thời gian để suy nghĩ.
Không còn động lực để nhìn xa.
Không biết mình đang cố gắng vì điều gì nữa.

Tôi luôn nghĩ "phải cố hơn nữa" – nhưng càng cố càng bế tắc

Tôi thử đủ kiểu để bứt phá:
Học thêm khóa quản lý.
Kết nối với người thành công.
Đổi người, đổi hướng, đổi đối tác…

Nhưng không gì thay đổi được thực tế bên trong tôi:
Tôi đang rỗng. Tôi đang lạc.

Rồi tôi chọn dừng lại. Không phải vì yếu đuối. Mà vì tôi muốn bắt đầu lại.

Tôi quyết định tạm gác lại tất cả.
Tôi đi học phát triển bản thân – từ một người thầy lớn, người khiến tôi nhìn lại toàn bộ hệ tư tưởng sống và làm việc của mình.

Tôi nhận ra:

Mình chưa bao giờ thật sự chọn rõ cái mình muốn trở thành.
Mình chỉ cố gắng để đạt điều gì đó... vì nghĩ nó là đúng.

Từ khoảnh khắc đó, tôi quyết định chọn lại:

  • Chọn con người tôi muốn trở thành.

  • Chọn giá trị tôi muốn theo đuổi.

  • Chọn cách sống mà tôi cảm thấy đáng sống.

Nhưng không phải chọn lại là dễ dàng – tôi vẫn tiếp tục… thất bại

Tôi khởi nghiệp lại – và rồi thất bại thêm vài lần nữa.

Nhưng có một điều khác biệt:
Tôi không bỏ cuộc.
Vì lần này, tôi biết mình đang chọn điều đúng với mình.
tôi chấp nhận thất bại như một phần của hành trình trưởng thành.

Rồi từng chút, từng chút một – mọi thứ tiến triển

Tôi không còn làm việc như một cỗ máy nữa.
Tôi học cách xây hệ thống. Xây con người. Xây tư duy.

Tôi không còn hỏi “làm sao để thoát khổ”,
Mà hỏi: “Làm sao để sống đúng với lựa chọn của mình?”

Tôi không còn nhìn người khác để so sánh.
Mà nhìn vào bản thân để hiểu:

Mỗi người có một cuộc đua riêng – và tôi phải chọn đúng đường đua thì mới chạy tới đích.

Và bài học lớn nhất mà tôi muốn chia sẻ với bạn là…

Chọn và cố gắng là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Bạn chỉ có thể đạt được điều bạn muốn… nếu bạn thật sự chọn nó trước khi bắt đầu.

Nhiều người dành cả đời để cố gắng leo lên một ngọn núi.
Chỉ để đến lúc lên tới đỉnh mới nhận ra… mình đã chọn sai núi.

Bạn có thể đang rất chăm chỉ – nhưng liệu bạn có đang chọn đúng?

Nếu hôm nay bạn đang mệt mỏi, mất phương hướng,
Có thể không phải vì bạn chưa cố đủ –
Mà vì bạn chưa dừng lại đủ lâu để chọn đúng.


Tôi là một kỹ sư từng rất giỏi, nhưng tôi đã chọn lại để trở thành một con người khác – sống đúng hơn, tự do hơn, và đớp nhiều hơn.
Và tôi mong bạn cũng sẽ đủ dũng cảm để chọn lại – trước khi quá muộn.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét